Anh Nhớ Thương Em

Trong những ngày mưa rơi nhẹ nhàng, khi không gian chìm vào màu xám buồn bã, anh ngồi bên cửa sổ, lòng trào dâng những cảm xúc khó tả. Trong tim anh, hình bóng em như hiện ra rõ nét, như những thước phim quay chậm ngọt ngào và yên bình. "Anh nhớ thương em," những từ ngữ ấy vang vọng không ngừng trong tâm trí, như một khúc nhạc không lời nhưng đầy cảm xúc.

Cuộc sống đôi khi cuốn ta đi quá nhanh, đến mức những phút giây bên nhau dường như chỉ là thoáng qua. Nhưng chính những khoảnh khắc ấy lại là những ký ức đẹp nhất, in sâu trong anh, không bao giờ phai nhạt. Nhớ những lần em cười giòn tan, ánh mắt sáng như sao trời, hay những khi em nhẹ nhàng tựa vào vai anh, bao êm đềm và ấm áp.

Những ngày xa em, lòng anh không thôi bâng khuâng. Anh biết khoảng cách vật lý có thể dễ dàng chia cắt đôi ta, nhưng tình cảm mà anh dành cho em thì không gì có thể thay đổi được. Nỗi nhớ không chỉ là cảm giác trống vắng mà còn là sự kết nối giữa hai trái tim đang cùng nhịp đập.

"Anh nhớ thương em bé," những từ giản dị nhưng chân thành, anh nhắn gửi qua những dòng tin nhắn hay những cuộc gọi dài, mong sao em cảm nhận được hơi ấm từ tình yêu nơi trái tim anh. Và anh tin rằng, dù có bao xa, tình cảm ấy sẽ mãi là sợi dây bền chặt gắn kết đôi ta.

Trong từng câu chuyện anh kể với bạn bè, em luôn là nhân vật chính, là nguồn cảm hứng, là lý do anh muốn trở thành người tốt hơn mỗi ngày. Vì em, anh học cách kiên nhẫn hơn, biết trân trọng từng giây phút và biết yêu thương một cách vô điều kiện.

Dù tương lai có thế nào, anh chỉ hy vọng rằng, mỗi lần nhớ đến câu "anh nhớ thương em", em sẽ mỉm cười, vì em biết, ở đâu đó, luôn có một người dành cho em tất cả những tình cảm chân thành nhất.