Thảo Trường, tên thật là Trần Duy Hinh, sinh ngày 21 tháng 10 năm 1938 tại Thái Bình, là một nhà văn nổi tiếng của Việt Nam. Ông là người Việt Nam di cư vào Nam sau Hiệp định Genève năm 1954. Văn chương của Thảo Trường được đánh giá cao nhờ sự sâu sắc và chân thành, với nhiều tác phẩm phản ánh chân thực cuộc sống và những biến chuyển của xã hội Việt Nam trong giai đoạn đầy biến động của thế kỷ 20.

Thảo Trường nổi bật với khả năng viết về chiến tranh và những hệ lụy mà nó mang lại cho con người. Các tác phẩm của ông thường tập trung vào đề tài về những mất mát, đau thương cũng như tinh thần kiên cường của con người trong những hoàn cảnh khó khăn. Ông đã viết nhiều truyện ngắn và tiểu thuyết, nổi bật nhất là cuốn "Người Đàn Bà Mang Thai Trên Kinh Đồng Tháp," thể hiện rõ nét phong cách văn chương đặc sắc của ông.

Trong sự nghiệp văn chương của mình, Thảo Trường không chỉ chinh phục độc giả bằng cách mô tả chân thực cuộc sống mà còn thông qua sự khai thác tâm lý nhân vật một cách sâu sắc. Văn của ông không chỉ là cái nhìn bề ngoài mà còn là sự khám phá sâu vào tâm hồn con người, đưa ra những suy tư triết lý về nhân sinh.

Sau năm 1975, Thảo Trường ở lại Việt Nam và trải qua những năm tháng khó khăn. Ông bị giam giữ trong các trại cải tạo như nhiều văn nghệ sĩ miền Nam khác. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân mà còn tác động sâu sắc đến sự nghiệp sáng tác của ông.

Mặc dù gặp nhiều thử thách, Thảo Trường vẫn tiếp tục sáng tác và để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng bạn đọc. Các tác phẩm của ông không chỉ đơn thuần là câu chuyện kể mà còn là những lời nhắn gửi, những thông điệp về tình yêu, lòng nhân ái, và khát vọng tự do. Nhà văn Thảo Trường đã qua đời ngày 26 tháng 8 năm 2010, nhưng những đóng góp của ông cho văn học Việt Nam vẫn còn mãi.